rể quý trời cho chương 55

Cô gái cho biết bản thân chẳng mấy bận tâm đến khoảng cách tuổi tác vì cho rằng nó không là vấn đề quan trọng. Cô dâu 28 tuổi cưới chú rể U60, bị nhiều người lầm tưởng là ông cháu. phong độ và là một quý ông đích thực. Dị Giới Siêu Cấp Ở Rể Xếp hạng: 3.5 / 5 - 9144 Lượt đánh giá. Danh sách chương Số chương. Cập nhật. Xem. Chapter 142. 02/12/21. 13.853. Chapter 141. 02/12/21. 10.686. Chapter 140. ngọc quý ngọc quy, vị tiểu thư này có thể cho tại hạ miếng ngọc quý này về ngâm rượu đc ko đó Chương 18: Ngạc ma hám địa, nổi bật quý tộc Lục gia Nhị phủ lão gia Lục Trọng Sơn, không giống với Lục gia gia chủ Lục Thần Viễn. Hắn tuổi trẻ lúc trời sinh tính phong lưu, cưới rất nhiều phòng thê thiếp, dòng dõi tràn đầy, Lục Giang chính là trong đó tương đối Thế rồi phút giây hồi hộp, mong chờ ấy cũng tới. Khi con rể sang chơi, cháu đưa cho vợ chồng tôi một túi quà nhỏ nói là ở xa về có chút quà biếu Tết ông bà. Tôi vui vẻ mở ra, nhưng rồi nhanh chóng thất vọng, vì chỉ thấy có một hộp bánh nhỏ, hai gói kẹo cứng ngắc Chọn món quà tặng thuộc chủ đề hạnh phúc - Tượng đôi chim công hạnh phúc viên mãn. Quà tặng đám cưới ý nghĩa, phù hợp với chủ đề ngày cưới như quà uyên ương, quà hạnh phúc là những món quà nên lựa chọn.Chọn quà cưới phù hợp, hữu dụng sẽ giúp cô dâu, chú rể nhân đôi niềm vui trong ngày trọng đại. Đọc truyện re quy troi cho ( Rể Quý Trời Cho ) miễn phí, luôn cập nhập chapter mới và đầy đủ nhất. Rể Quý Trời Cho. Chương 55: Đồng hồ Của anh ta là đồ đi trộm. 2 tháng trước. 0. Chương 56: Em chia đôi với anh. Vay Tiền Online H5vaytien. Lục Diên Thọ nghe Lâm Thanh Diện nói vậy, thì khuôn mặt vốn bình tĩnh bỗng tan biến, nhất thời trở thành kinh ngạc và có chút... hoảng loạn?Lâm Thanh Diện bắt gặp tia hoảng loạn thoáng qua mắt Lục Diên Thọ, thì vẻ mặt hơi ngạc Lục Diên Thọ ngạc nhiên thì anh còn có thể hiểu được, nhưng tia hoảng loạn kia đã làm Lâm Thanh Diên cảm thấy hơi khó lẽ sư phụ cảm thấy thực lực của mình trở nên mạnh mẽ, sẽ uy hiếp ông sao?Nhưng tia hoảng loạn đó chỉ thoáng qua mắt Lục Diên Thọ rồi biến mất, nên Lâm Thanh Diện cũng không chắc chắn mình có nhìn nhầm hay ngạc xong, trên mặt Lục Diên Thọ liền nở nụ cười vui mừng, rồi vươn tay vỗ vai Lâm Thanh Diện nói “Không hổ danh là người có tư chất nhất trong các đệ tử của ta, ta vốn tưởng rằng con phải thêm một năm rưỡi nữa mới có thể đột phá, không ngờ tốc độ tu luyện của con lại thần tốc đến thế.”Lâm Thanh Diện chẳng còn để tâm đến cảm giác lúc nãy nữa, anh cảm thấy đó chỉ là ảo giác của anh thôi, nên cười nói “Thật ra con có thể đột phá là do may mắn.”“Ta mặc kệ con có may mắn hay không, nếu con có thể đột phá đến thực lực như vậy trong độ tuổi này, thì xem như đây là bản lĩnh của con rồi.” Lục Diên Thọ nghiêm túc nói.“Giờ ta không còn gì để dạy cho con nữa, con đường còn lại con phải tự bước tiếp thôi.”Lâm Thanh Diện nghiêm túc gật đầu với Lục Diên Thọ “Con chắc chắn sẽ không quên lời chỉ dạy của sư phụ.”“Thực lực của con đã đạt tới Hóa cảnh đỉnh phong rồi, xem ra lần này ta có thể dùng con để mài giũa lại nhuệ khí của nó rồi.” Lục Diên Thọ cười nói.“Sư phụ nói đùa rồi, Vương Kiếm là đại sư huynh trong lòng mọi người, sao con có thể mài giũa anh ta chứ?” Lâm Thanh Diện Diên Thọ chỉ mỉm cười, không tiếp tục nói chuyện này nữa, nhưng có vẻ như trong lòng ông đã có kế hoạch đó Lục Diên Thọ triệu tập tất cả đệ tử đến đây, đồng thời chính thức giới thiệu Lâm Thanh Diện với mọi giới thiệu, ông vẫn liên tục khen ngợi Lâm Thanh Diện, đại sư huynh Vương Kiếm nghe vậy thì trong lòng rất khó thiệu xong, Lục Diên Thọ nói mình phải về tu dưỡng, nên bảo Lâm Thanh Diện làm quen với mọi người, rồi quay về người đều biết Lâm Thanh Diện rồi, hơn nữa vì Vương Kiếm không hề thích anh, nên sư phụ vừa về nhà, mọi người đều giải tán có hai người Giang Tiểu Nhu và Bạch Chỉ là còn đứng Tiểu Nhu nhìn Lâm Thanh Diện nói “Này, tối nay anh thật sự không tới nhà tôi ngủ à? Tôi cảm thấy có lẽ tối nay trời sẽ mưa đấy.”Lâm Thanh Diện vội lắc đầu đáp “Nam nữ thụ thụ bất thân, cô đừng quan tâm tôi nữa.”Giang Tiểu Nhu hừ lạnh, rồi nhìn Bạch Chỉ ở bên cạnh nói "Chẳng lẽ tối nay anh muốn ngủ trong nhà sư tỷ Bạch Chỉ, nên mới từ chối tôi à?".Lâm Thanh Diện nhất thời nghẹn họng, Bạch Chỉ đứng bên cạnh cũng lườm cô ta rồi hét lên “Giang Tiểu Nhu! Hôm nay nếu chị không đánh em một trận no đòn, thì chị không làm sư tỷ của em nữa.”Nói xong, Bạch Chỉ lao về phía Giang Tiểu Tiểu Nhu thấy thế liền xoay người chạy, thoáng chốc, hai cô gái đã khuất khỏi tầm mắt của Lâm Thanh Thanh Diện cười bất đắc dĩ, rồi đi về phía rừng gì anh cũng từng sống trong môi trường gian khổ rồi, nên buổi tối ngủ trên cây cũng chẳng có gì to tát với Lâm Thanh đêm, Lâm Thanh Diện đang nằm trên một cành cây, thì bỗng cảm thấy có một giọt nước rơi xuống mặt mình, nên tỉnh dậy thấy mây đen phủ kín bầu trời, xa xa còn truyền đến tiếng sấm, trong lòng thầm kêu không ổn, xem ra lát nữa trời sẽ mưa vội cầm túi của mình lên, rồi nhảy xuống cành cây."Miệng quạ Giang Tiểu Nhu này nói không trật đi đâu được.” Lâm Thanh Diện lẩm anh nhìn về phía mấy căn nhà kia, định xem thử có thể tìm nơi nào để trú mưa vừa có suy nghĩ này, trên trời bỗng vang lên một tiếng sét, rồi cơn mưa như trút nước ập Thanh Diện vội chạy về phía mấy căn nhà, giờ đã là nửa đêm rồi, có lẽ mọi người đều đã đi nữa cho dù bọn họ chưa ngủ, e là vì chuyện ban ngày, cũng sẽ không có ai mở cửa cho anh vào nhà trú mưa vào lúc nhìn lướt qua mấy căn nhà, rồi nhận ra tất cả đều đã tắt đèn, ngoại trừ nhà của Bạch Lâm Thanh Diện chạy đến đây, quần áo trên người anh đã ướt sũng, anh vốn định xem thử có mái hiên nào cho anh trú mưa không , nhưng nhận ra mấy căn nhà bọn họ tự xây này hoàn toàn không có mái lúc này cửa nhà Bạch Chỉ mở ra, cô nhìn ra bên ngoài, đúng lúc nhìn thấy Lâm Thanh Diện đã ướt như chuột Thanh Diện và Bạch Chỉ nhìn nhau, cô vội vàng dời mắt đi, như thể hơi chột dạ khi giờ này mình còn chưa ngủ, đồng thời còn đúng lúc mở cửa ra khi trời mưa nữa."Bên ngoài đang mưa to, cậu vào trong trú mưa trước đi". Bạch Chỉ do dự một lát rồi mới nói một dù Lâm Thanh Diện cảm thấy việc mình đi vào nhà Bạch Chỉ sẽ không thích hợp cho lắm, nhưng giờ trời đang mưa to, mà gần đây hoàn toàn không có chỗ để trú, nếu anh không đi vào thì anh chỉ có thể đứng ngoài mưa thôi.“Cảm ơn.” Lâm Thanh Diện nói xong thì chạy nhanh vào nhà Bạch Lâm Thanh Diện đi vào nhà rồi, Bạch Chỉ liền đóng cửa lại, để mưa khỏi tạt Bạch Chỉ trang trí khá đơn giản, chỉ có một chiếc giường, một chiếc bàn, và tủ đựng đồ, tất nhiên, chỗ cô cũng có không ít đồ dùng dành cho con gái, được sắp xếp rất sạch sẽ, ngăn trên đảo chưa có nhà máy điện, nên nơi này chỉ có dùng nến để thắp sáng từ ngọn nến không mạnh cho lắm, mà hơi mờ ảo, càng làm bầu không khí trở nên mờ thêm lúc này cả người Lâm Thanh Diện đều ướt sũng, cô nam quả nữ ở cùng một nhà, khó tránh khỏi nảy sinh bầu không khí khác Chỉ nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện một lúc, rồi mới phản ứng lại, vội dời mắt đi chỗ khác, mặt cũng hơi đỏ ửng “Quần áo trên người cậu đều ướt hết rồi, chắc cậu có mang theo đồ để thay nhỉ? Vậy cậu mau đi thay đồ đi.”Lâm Thanh Diện nhất thời xấu hổ nói “Tôi thay ở đây ư?".Bạch Chỉ lườm anh, nói "Nếu không thì sao? Chẳng lẽ cậu muốn ra bên ngoài thay.”Lâm Thanh Diện gật đầu nói “Thôi được rồi.”Rồi Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm Bạch Chỉ, không hề nhúc Chỉ cảm thấy kỳ lạ hỏi “Cậu nhìn tôi làm gì, mau thay đồ đi.”Lâm Thanh Diện khẽ ho một tiếng rồi nói “Chị nhìn chằm chằm tôi như thế thì sao tôi thay được, hay là, chị quay người đi được không?”Lúc này Bạch Chỉ mới phản ứng lại, khuôn mặt đang tươi cười bỗng đỏ bừng, vội xoay người lại. Mọi người đều yên tĩnh, quay đầu nhìn về phía hội viên VỊIP ghế này của họ là do người ta nhường, nên sau khi nhìn thấy hội viên VỊP đi vào thì có chút t như người ta phát hiện và yêu cầu muốn dùng cái ghế này, dựa vào cấp bậc ưu tú hội viên VIP của người ta, dù là Triệu Tam Linh đã đặt trước chiếc ghế này, thì người ta cũng có quyền ưu tiên sử Tam Linh nhìn người vừa di vào, trong lòng có chút lo sợ, vội vàng viện VỊP quét mắt qua một vòng, trước đó nhân viên phục vụ đã nói với anh ta rằng những người ở bên trong có môt người là bạn của chủ tập tập đoàn Thiên Dương, anh ta biết đại cổ đông của khách sạn quốc tế Thiên Thành chính là tập đoàn Thiên Dương, nên lập tức nhường ghế của ta bây giờ tới là muốn xin lỗi, dù sao thì lúc đó anh ta cũng xem như là chen ngang, nếu như vì cái này mà đắc tội với người của tập đoàn Thiên Dương, thì đối với anh ta mà nói là tổn thất không biết ai là người của tập đoàn Thiên Dương, người này trực tiếp nới với tất cả mọi người “Các vị, trước đó là tôi không đúng, chiếc ghế này đã được mọi người đặt trước rồi, nhưng tôi lại muốn chen ngang, hy vọng mọi người đừng để ý.”Mọi người đều đơ người, không ngờ hội viên VỊP này lại đặc biệt xin lỗi họ.“Trước đây tôi không biết mọi người là của tập đoàn Thiên Dương, nên đã thất lễ, hôm nay tôi xin tự phạt mình một ly để thể hiện thành ý, công ty của tôi và tập đoàn Thiên Dương có một vài dự án hợp tác, hy vọng sau này các vị giúp đỡ, tôi cạn trước đây.”Hội viên VIP nọ nói xong, trực tiếp uống cạn ly rượu trong tay.“Mọi người tiếp tục di, tôi không làm việc nữa, ăn uống ngon miệng.” Sau khi uống rượu xong, người đó liền rời di, thuận tiện đóng cửa người lúc này mới phản ứng lại, người ta là nề mặt tập đoàn Thiên Dương, mới nhường Phượng Minh các trong những người ở đây, họ đều biết rằng, chỉ có Triệu Tam Linh có quan hệ với tập đoàn Thiên mọi người đều cảm thấy, người này vì nhắm vào Triệu Tam Linh mới khách khí như đám người quay đầu nhìn về phía Triệu Tam Linh, trên mặt lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ.“Lớp trưởng, cậu thật sự lợi hại, hội viên VIP ở đây lại nể mặt cậu, thật sự là vô cùng có mặt mũi rồi.”“Đúng vậy, lớp trưởng tuổi còn trẻ đã làm giám đốc chỉ nhánh của tập đoànThiên Dương, người ta là cảm thấy lớp trưởng tiền đồ rộng mở, nên mới tới nịnh nọt đó.”“Lớp trưởng thật tuyệt, một số phế vật nào đó so với cậu ấy, thật sự là xách dép không kịp.”Một vài bạn học nữ đã bắt đầu có ý với Triệu Tam Linh, đáng tiếc họ đều biết mục tiêu của Triệu Tam Linh là Hứa Bích Hoài, nên có chút tiếc nuối..Lục Thiên Điệp cũng không ngờ rằng người ta mình mặt mũi là vì Triệu Tam Linh, khiến cô cũng có chút muốn theo đuổi Triệu Tam nghĩ tới bạch mã hoàng tử của mình, cô liền không có chút hứng thú nào với Triệu Tam Linh nữa rồi.“Triệu Tam Linh quả thực không tồi, nhưng so với bạch mã hoàng tử của cô, thì còn kém nhiều lắm.” Trong lòng Lục Thiên Điệp thầm Tam Linh gương mặt cứng ngắc, hoàn toàn không ngờ người đó sẽ vì bản thân anh ta nên mới nhường ghế người đó sao lại biết anh ta là người của tập đoàn Thiên Dương? Anh ta cũng chưa từng gặp người người ta nói lí do là vì tập đoàn Thiên Dương nên mới tới xin lỗi, ở đây chắc là cũng chỉ có anh ta là người của tập đoàn Thiên Dương, cũng không thể vì Lâm Thanh Diện. Nghĩ tới điều này, trên mặt Triệu Tam Linh lộ ra dáng vẻ đắc ý, không nghĩ tới điểm kỳ lạ ở đó nữa, chỉ cảm thấy bây giờ họ có thể vào trong đây hoàn toàn là nhờ công lao của anh trước còn có người rằng là Lâm Thanh Diện giành được căn phòng này, nhưng bây giờ xem ra, căn bản không có khả năng Tam Linh nhìn về phía Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, ánh mắt lộ ra sự châm biến, giống như là đang chứng minh với Hứa Bích Hoài, Lâm Thanh Diện không địch được với anh anh ta không hề biết, Hứa Bích Hoài đã sớm nhận định, người đó là vì Lâm Thanh Diện mà tới, tuy rằng cô không rõ tại sao Lâm Thanh Diện lại có quan hệ với tập đoàn Thiên Dương, nhưng cũng không làm cô hoài nghi việc Lâm Thanh Diện không có năng lực sao thì ban đầu đến cả chủ của biệt thự Thiên Vân mà Lâm Thanh Diện cũng có thể kết tận bây giờ, Hứa Bích Hoài vẫn không hay biết, chủ của biệt thự Thiên Vân, chính là Lâm Thanh khi mọi người khen ngợi Triệu Tam Linh, cũng không thảo luận chuyện này nữa, mà tới chuyện gọi Tam Linh nhìn thực đơn, các món ở đây tuy rằng rất đắt, nhưng vẫn trong phạm vi có thể trụ được của anh ta, cùng lắm thì ăn xong một bữa, tháng sau tiết kiệm một mà Triệu Tam Linh đang gọi món, mấy cô gái ở Hứa Bích Hoài bắt đầu ôn lại chuyện cũ, mọi người nói chuyện vô cùng vui gái ngồi ở bên cạnh Hứa Bích Hoài nắm lấy tay cô, nói chuyện thời học đại Tam Linh thấy mọi người đều nhìn về phía đồng hồ Lâm Thanh Diện tặng Hứa Bích Hoài, lập tức cảm thấy không thoải ta cũng biết chiếc đồng hồ đó là hàng thật.“Sao có thể, Lâm Thanh Diện sao lại mua được chiếc đồng hồ đắt thế được, đây chắc là hàng nhái thôi.” Lục Thiên Điệp có chút kinh ngạc nói.“Không thể nào, công nghệ của Vancheron Constantin không dễ nhái như vậy, hơn nữa dây đồng hồ chỉ có xưởng nguyên bản của Vancheron Constantin mới có, đây chắc chắn là hàng thật.” Cô gái đó khẳng cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Thanh Diện, không ngờ anh lại tặng Hứa Bích Hoài đồng hồ đắt như Bích Hoài cũng có chút kinh ngạc, hôm đó Lâm Thanh Diện còn nói với cô chiếc đồng hồ này không đắt, chỉ hơn 125 nghìn thôi, Lâm Thanh Diện cảm thấy không đắt.“Lâm Thanh Diện, bình thường đều là Bích Hoài nuôi anh, anh lấy tiền đầu ra mà mua chiếc đồng hồ đắt như vậy?” Triệu Tam Linh đột nhiên hỏi một câu.“Đúng vậy, sao cậu có thể mua chiếc đồng hồ đắt như vậy, chắc không phải là làm chuyện phạm pháp gì chứ?”“Đây chắc chắn không phải cậu ta mua, nói không chừng là trộm của người khác, không ngờ Lâm Thanh Diện là loại người như vậy.”“Trời ơi, Lâm Thanh Diện lại còn trộm đồng hồ, mau xem xem tôi có mất thứ gì không.”Mọi người lập tức bắt đầu nghi ngờ Lâm Thanh Diện, Triệu Tam Linh hỏi một câu như vậy, cũng là vì khiến mọi người nghi ngờ, bản thân anh ta cũng cảm thấy chiếc đồng hồ này là Lâm Thanh Diện trộm về.“Lâm Thanh Diện, sao anh lại không nói gì, không phải thật sự là anh trộm đồng hồ đó chứ?” Triệu Tam Linh lại hỏi một Thanh Diện không nói câu gì, không ngờ Triệu Tam Linh lại kiếm chuyện như anh lại không sợ, cây ngay không sợ chết đứng. “Đồng hồ này là tự tôi ua, xin đừng vu khống ngời khác.” Lâm Thanh Diện mở lời.“Vậy cậu chứng minh một chút, lẽ nào cậu nói thì chúng tôi liền tin sao?”“Nói đúng lắm, sao cậu chứng minh được đây là do cậu mua, tôi thấy là do cậu trộm về, còn ở đó mà giảo biện.”Hoài, cậu tránh xa người này ra chút, anh ta đã trộm đồ, người này sớm muộn cũng làm chuyện hại cậu.”Lâm Thanh Diện không còn cách nào, nhìn đám người lải nhải không ngừng, liền lấy hai tấm giấy từng trong người ra, để lên bàn.“Đây là hóa đơn của đồng hồ, không tin mấy người tự xem di.”

rể quý trời cho chương 55